Thursday, December 31, 2009

Năm mới vui vẻ



Năm mới rồi bây ơi, vui vẻ nhé.

-----

Nghe "Happy new year". Lời thật hay. Làm mình nghĩ đến vài thứ lung tung bay bổng. Cảm giác bình an. Đầu hơi nhức, mắt mỏi, buồn ngủ.

Năm mới rồi.

Năm mới rồi.

Năm mới rồi.

-----

Và rồi ta sẽ lại bình an.

Hay chết.

Ai biết được ?

-----

Năm mới rồi.

Wednesday, December 30, 2009

Livejournal có theme mới ~ ngày vui vẻ




Như title, live journal của mình đã có theme mới ~

Và mình sẽ dựa vào cái CCS code này để mò cách làm một theme khác.

-----

Sẽ tiếp tục viết Q-H couple trong các ngày lễ.

-----

Đã đậu anh văn.

-----

Hôm nay, cô P đã hôn má mình. Cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ.

Và con van cô, đừng mất.

Con yêu cô rất nhiều.

Monday, December 14, 2009

Ngày về



Mình thực sự vốn là một người không nhạy cảm, tinh tế này nọ. Thực sự rất là không nữ tính. Nhiều người cũng đã nói thế và mình cũng chấp nhận nhé. Nhưng ít ra không hay khóc, không thích làm phiền người khác cho lắm và giải quyết được bức xúc cá nhân (với điều kiện không có người quanh đấy).

Và ờ, thôi, kể chuyện nửa đêm về sáng vậy.

-----

Lúc mà anh hai đã lên xe và tất cả đang quay về, lúc đó, xe tắt đèn. Mình ngồi hàng ghế thứ ba, nhìn thẳng đằng trước, cách anh hai một băng. Nhìn lên ông ta đăm đăm. Nếu cắt nhưng gì mình nhìn thấy khi đó thành một tấm hình, thì nhân vật chính là ổng, khung cảnh là những bóng người quen thuộc, đèn đen, xa hơn tí là đèn đường màu vàng cam, màu xanh, màu đỏ.

Rồi tự dưng đèn đường nó nhòe ra hết cả. Màu sáng trộn lại với nha rất ngộ. Và mình khóc. Đại để là vì mình ít khi khóc nên cảm thấy rất ngộ. Nước mắt nó chảy xuống má lành lạnh. Máy lạnh xe đó hoạt động tốt.

Tay cũng tê tê vì lạnh, môi cũng khô nên phải liếm liên tục. Và thi thỏang cũng thấy vị mặn mặn, nhưng không quan tâm cho lắm. Khi đó đã tự nhủ là cứ hãy khóc đại đi, tối mà, chả ai thấy cả. Mà có thấy cũng chả sao, không ai làm gì cả.

Cứ thế, về đến nhà là đã khóc xong.

-----

Có nghĩa là gì ?

Mình là một con ngu lố bịch vô duyên và yêu anh hai hơn mình nghĩ ~ Vậy thôi.

Ổng thì không phải cái gì cũng tốt, nhưng được gặp ổng đã là tốt rồi.

-----

Aaaaaa

Q ơi, hãy cắn tao đi, tao sẽ mỉm cười mà tận hưởng nó ~

Friday, December 11, 2009

Lung tung ~




Và ta sẽ làm xong cái project phoenix trong hôm nay ~





Nổi hứng thú với vài thứ tầm bậy. Sẽ viết fic tầm bậy và lúc nào cũng suy nghĩ tầm bậy.




Làm nốt cho xong nào ~ yay.


P/s : Yoochun thật là dễ thương quá xD

Wednesday, December 9, 2009

New Template ~




Mừng template mới nào *tung hoa*

-----

Sẽ cố gắng bỏ bớt cái tật lười. Muốn viết ra cho đỡ bức bối trong lòng nhưng lại sợ mỏi tay của mình.

-----

Mừng ngày tình yêu trở lại, con quỷ ngồi dậy và lô lốc tim bay tìm đường về lồng ngực nào.

-----

"Nếu anh trở về, và đau khổ, tôi sẽ giết anh đấy."

"Tôi không đùa đâu."

-----

Sẵn tiện quảng cáo luôn livejournal mới của mình ~ chính nó.

Nói mới vậy thôi chứ tạo nó trước khi cái blog này ra đời đâu độ 1 năm. Nhưng mà ít xài. Giờ nó sẽ thành cái kho chứa hàng. Và là cuốn sổ nhật kí bé bỏng.

Nó cũng mới có template mới ế.

-----

End of entry ♥

Friday, November 27, 2009

Arashi - DB - 2PM - Lung tung - Thi đậu



27-11-09

Rađa couple ~ Q-H couple ~ I love you girls

-----

Cố gắng viết cái gì đó thật đau. . Người ta có biết là người ngồi gõ cái dòng này muốn cắn người ta chết được không ?

Tại sao da lại trắng thế, môi lại xinh thế, nhìn dễ thương như thế chứ ?

Muốn ôm chết được thôi. Aah...

-----

Thi đậu rồi.

Số mình là số thi là sẽ đậu vòng 1 và out ở vòng 2.

Nhưng thực sự không muốn out, nên sẽ phải học hành cho đàng hoàng. Dù vẫn chưa biết làm sao mà học được môn mình dở nhất + môn mình giỏi nhất cùng một lúc.

Cách đây 2 năm mà bảo mình thi chuyên Toán thì giống như cạnh khóe mình nhể?

------

Xem lại một vài video.

Cảm giác là thương bạn Yoochun nhiều hơn. Buồn cho Changmin một chút. Và cảm giác các bạn ấy xa cách nhau là mình thấy trống trống.

Chun và Su đeo 1 cặp hoa tai. Ho và Min đeo 1 cặp hoa tai. Con người đứng giữa không có gì cả.

Và khi Chun nói "I'm alone".

*thở dài*

Lạ thật.

-----

Mnet hot blood no.1

Chuẩn bị xem wild bunny thôi ~

-----
 

Nhận thêm 1 project, và bỏ bê trang yolasite. Thôi thì sẽ update sau vậy.

Aoi Hana ~

----- 

May be ~ Update later

-----

 Arashi fanfics are the best ~

Show Sho <3 

Không thể nào tin được là trong fic các anh lùn của chúng ta lại hot như thế xD

------

Giao mùa Đông Xuân

Dù mình thì không tới nỗi nghĩ tới cảm cúm, nhưng lại nghĩ tới nhang ?

Còn người đẹp TN thì nghĩ tới tuyết tan.

Vì bê nhang khói vào fic coi bộ không hay mấy nên có vẻ tuyết tan sẽ r6át đẹp.

-----

Viết cái entry khác vậy. Blog của mình mà. 

Wednesday, November 18, 2009

Đánh và bỏ về - Ver 1

Viết lung tung 3 - Viết nhảm và viết linh tinh.

----

Post này là viết những thứ lóe ra, hay ấp ủ trong vài ngày nay. Viết sợ nó bay mất.

edit : Nó sẽ là phần đầu của series "Đánh và bỏ về"

----

YunJae
My POV

----



----

YunJae



Yun bước vào phòng, xoay người lại đóng cửa. Jaejoong bước đến gần người yêu dấu và ôm chặt lấy Yun. Jae luôn muốn được ôm lấy thân hình ấy. Jae yêu con người naỳ bằng cả trái tim. Yun rất ấm. Jae áp tai vào lưng Yun, nhắm mắt, muốn lấy hết hơi ấm từ Yun. Chiếc áo sơ mi sọc màu xanh, có mùi mồ hôi và mùi nước hoa.

Jae trượt dần và khuỵu xuống, ôm lấy chân Yun. Yun nhìn Jae bằng ánh mắt đầy trìu mến. Gương mặt nở nụ cười. Giống như bao nụ cười giả tạo khác. Yun cảm thấy ấm áp lạ lùng khi Jae ôm mình. Ấm một phần, ấm bên ngoài, nhưng rất ấm áp. Yun thoáng nghĩ có nên tan chảy ra trong hạnh phúc hay không ?

Jae vẫn giữ lấy chân Yun, từ từ ngẩng đầu lên. Jae nhìn Yun bằng đôi mắt long lanh. Gương mặt trắng trẻo xinh đẹp như một thiên thần. Mái tóc đen ôm lấy khuôn mặt, vẫn còn hơi ẩm. Đôi môi đỏ hồng hé ra, như muốn nói, như chờ đợi. Yun không thể nào ngừng rung động trước con người hoàn mỹ đang ôm chặt lấy mình. Yun biết là đã sập vào cái bẫy mà Jae đặt sẵn, và sẽ khó lòng mà thoát ra. Dẫu thế, cái bẫy ấy vẫn trông rất ngọt ngào.

Jae không đứng lên. Yun không cúi xuống. Họ mãi suy nghĩ về nhau. Hai con người tìm kiếm hơi ấm từ nhau để sống qua ngày tháng. Hai con tim luôn rung động và không thể nào dừng rung động trước nhau.

Căn phòng lạnh.

Đêm cũng lạnh. Ánh trăng vàng chếch cao cao bên cửa sổ trơ ra xinh đẹp.

Một lát sau, Jae buông tay, ngồi nghiêng xuống sàn, cúi đầu xuống. Jae đang mặc chiếc áo len màu trời. Cổ áo trễ lộ làn da mịn màng. JAe thực sự rất xinh đẹp. Và Yun chợt thấy tự hào. Ồ, ta đã có một thiên thần thật đẹp.

Gió lay rèm cửa.

Jae vẫn ngồi yên. Yun không động đậy. Yun chỉ muốn ôm lấy hình hài nhỏ bé ấy trong tay, và sẽ không bao giờ buông ra. Không bao giờ.

Jae vẫn ngồi yên.

Jae làm tim Yun không phút nào bình an, không giây nào yên tĩnh. Có những đợt sóng cuộn trào. Có những mảnh vỡ đang rơi.

Jae vẫn ngồi yên. Yun cúi xuống. Nâng lấy gương mặt thiên thần kia. Họ nhìn nhau, lặng lẽ. Mắt Jae buồn như một bản tình ca. Còn Yun, không thể nào ngăn bản thân cảm thấy đau đớn. Yun hôn lên môi Jae. Cảm nhận được đôi môi khô vì lạnh. Một nụ hôn nhạt. Và hơi ấm đọng lại không lâu.

Yun lại đứng lên. Jae nghiêng đầu, chống tay xuống sàn. Cánh tay trắng màu của sữa. Yun chỉ muốn có Jae, hoặc là không ai được có cả.

Nhưng Yun không phải là người ích kỉ như thế.

Jae cũng không phải người quỵ lụy trong tình yêu.

Dù cho họ rất muốn. Thật đáng buồn.

Yun tháo cà vạt, thả xuống đất. Rồi gỡ hai cúc áo đầu. Yun gỡ cả dây nịt của mình ra. Rồi quỳ trên một chận, Yun lại hôn Jae.

Lần này hôn sâu lắm. Jae ngọt ngào. Và Yun cũng rất ngọt ngào.

Rồi Yun hôn dần xuống cổ. Làn da mỏng manh, lạnh, đẹp. Yun hôn nhẹ nhẹ, không để lại chút dấu vết nào. Yun kéo cho cổ áo Jae trễ thêm nữa, lộ cả bờ vai trắng mịn. Yun dụi mũi vào làn da ấy, nghe hương gì như hương hoa đêm.

Yun cắn Jae. Cắn mạnh. Và Jae nhíu mày lại. Yun cắn qua lớp áo, có day mãi cũng chẳng chút máu nào, nhưng đau lắm. Jae không quan tâm cho lắm. Và đau thì đau, nhưng vẫn ấm áp vậy.

Jae để mặc cho Yun làm mọi thứ. Vì chỉ có Yun mới có thể làm vỡ đi lớp thạch cao của bức tượng thiên thần. Dù cho, vỡ ra, rồi sẽ liền lại. Vì là thiên thần.

Jae vẫn im lặng. Căn phòng vẫn im lặng. Dù trong hai tâm hồn thì đang gào thét điên cuồng. Gào thét cho sóng tình cuộn trào trong hộp kính.

Yun đánh Jae, để lại những vệt đỏ trên làn da, và những vết hằn khác giấu său lớp áo. Jae vẫn không quan tâm lắm. Jae quay mặt đi. Yun cứ đánh tiếp. Và Jae mặc kệ.

Chấp nhận đau đớn một cách tự nguyện. Dù cho chân mày nhíu lại và nước mắt chực trào ra. Jae thực không hiểu vì sao lại thế, Jae chỉ ngồi yên. Có tiếng động của dây vun vút. Jae vẫn ngồi yên.

Đau đớn, nhưng lại bình an đến lạ.

Máu rướm ra. Hới rát. Jae dùng tay che lấy khuôn mặt. Nhưng để lại phần còn lại của cơ thể cho Yun. Tim Jae như nhảy lên mỗi lên Yun đánh xuống. Và nó vẫn cứ nhảy lên mãi. Mãi.

Yun nắm chạy dây nịt của mình. Lòng bàn tay đỏ ửng. Tim cũng đỏ, nhưng rỉ máu, hơi nhiều. Yun không thể dừng bản thân lại, và cũng chẳng muốn dừng lại. Nhìn những dấu tích màu máu trên cơ thể Jae mà mỉm cười.

Và Jae yêu nụ cười đó.

Trăng vẫn trở ra, vàng và chếch. Tiếng động từ căn phòng ấy cũng lạnh lắm.

Đến một lúc nào đó mà Jae nằm dài trên sàn, thở dốc và nước mắt giàn giụa. Yun cài lại cúc áo, thở mạnh hơn. Mày nhíu lại.

Yun nâng Jae lên giường.

Jae bị đau.

Yun chạm vào vết thương còn rất mới.


Rồi Yun đi về.


----

Và mớ trên là thành quả tự sướng của coupe Q-H. Ố dè ~


----

Update later...

Thursday, October 29, 2009

برامج نوكيا الجيل الخامس

السلام عليكم ورحمة الله وبركاتة

للحصول على مزيد من برامج نوكيا الجيل الخامس من هنا

نوكيا الجيل الخامس

Friday, October 23, 2009

Viết lung tung 2

Sẽ cố gắng đếm số cho tới khi quên.



.
.
.

Nó ngóc đầu dậy. Tóc lòa xòa. Nó suy nghĩ nhanh và quyết định không thèm hất tóc ra làm gì. Nó nhìn những thứ sau mớ tóc đen thưa thưa. Trời chưa sáng hẳn. Mọi thứ bình thường. Thế là nó khuỵu tay xuống, thả đầu rơi tự do một khoảng thật ngắn, đáp an toàn xuống nệm. Tóc làm mặt nó nóng, dù chân nó đang lạnh. Nó phun tóc ra khỏi miệng. Ngửa người ra nhìn lên trần nhà. Có cái quạt trần đang quay khá nhanh. Nhìn một hồi nó chóng mặt. Nó ngáp một cái rõ dài, nước mắt sống ứa ra. Nó không quẹt đi. Chỉ nhắm mắt lại. rồi nghiêng qua một bên, ngủ. Chân vẫn lạnh nhưng nó kệ đời. Lạnh cỡ này muỗi nó còn không chết nữa là. Nó sẽ ổn thôi.

Sau đó năm phút, nó lại chống tay dậy. Nhìn cái đồng hồ một cách ngán ngẩm. Từ trong lòng nó dậy lên mong muốn là mình nhìn sai, hay đồng hồ chết. Khổ cái là nó đã đeo kính lên nên có muốn nhìn sai cũng chả được. Và trời cũng sáng hơn một chút. Nó đâu tranh tư tưởng một chốc, rồi bật dậy. Lúc lắc cái đầu. Tóc nó rụng. Nó chớp mắt mấy cái, cố gắng ngáp được một cái. Nước mắt sẽ làm nó tỉnh táo hơn chút. Ngáp được rồi thì nó bò ra khỏi mùng, quơ lấy cái áo, mở cửa, đi đánh răng rửa mặt.

Nó cởi quần nhanh chóng gọn gàng với tốc độ của một người bình thường. Nhưng nó có thói quen giữ lại cái áo, hay cái váy chứ không lột trần bản thân ra khi mới dậy như thế. Nó vào phòng vệ sinh, đi vệ sinh, ngồi dậy giật nước, kéo áo, hay váy lên cao để khỏi ướt khi nó rửa chân. Rồi lấy tuýp kem đánh răng, nặn kem ra một lượng luôn dư. Nó chải răng theo thói quen. Vừa chải vừa nghĩ bâng quơ gì đó. Rồi mở vòi lấy tay vốc nước súc miệng. Nó thấy cái ca hơi to so với miệng nó. Xong thì đứng ngắm nghía bàn thân trong gương. Khen thầm là nó đang tuổi thanh xuân đẹp đẽ, rồi ra khỏi phòng. Nó cởi nốt cái áo, hay váy. Rồi thay đồng phục.

Hết mười lăm phút.

Ngày nào cũng thế.

Đời học sinh mà.

.
.
.

"Mày biết là tao yêu mày mà."

Nói xong, cái bóng người bé nhỏ bị che lấp bởi thân hình to lớn. Cảm giác lúc đó, ngoài những khoái cảm bình thường, còn có chút ấm áp. Xung quanh xám xám, trăng trắng, lạnh lạnh. Mờ nhạt và phôi pha. Tiếng động nghe hoài đã nhàm tai. Dù vậy vẫn phát ra, đứt quãng.

Và cái bóng bé nhỏ, đầy những vết thương, đau đớn, cười nhạt. Tiếp tục đau đớn. Nhưng đã bớt lạnh nhiều. Đời của nó đẹp hơn chăng ?

"Mày im đi, đừng khiến tao chửi thề ngay lúc này."

"Nếu mày yêu tao, tao đã không thế này rồi, thằng khốn."

Răng chạm lưỡi. Đau thì cũng không hẳn là đau. Được một lát thì nó nghiến răng lại. Nhắm mắt lại. Nuốt lấy hơi ấm cuối cùng. Rồi thì cái lạnh tràn đến. Nó duỗi thẳng người ra. Làn da trắng run run. Nước mắt chảy dọc theo gương mặt thanh tú. Nó hoàn toàn không hiểu tại sao. Nó đâu còn là nó của những ngày xưa bé bỏng. Nó tưởng nó đã quen rồi.

Và ai đó, chùi nước mắt cho nó. Ngón tay cái to và cứng. Không ấm áp, nhưng nó có cảm giác giống như được yêu thương.

Nó trắng toát.

"Mày khóc làm gì ?"

"Sao mày lại khóc"

"Mày lại khóc.. sao ?"

"Im đi thằng khốn. Cho tao ngủ."


Và nó ngủ. Đau đớn và thương tích hằn trên thân thể.

Nó ngủ.

Để cho cái bóng to lớn lạnh cứng trong cô đơn.

.
.
.

Từ từ tiếp, nhé.

Ý chí và quyết tâm




Vì một lý do nào đó mà khi gõ dòng này trên cổ tay trái có một hình cái bông. Không rõ là bông gì, viền đen, gân xanh và màu đỏ.

Nó đẹp, nhưng nó cô đơn. Và nó lại hiện diện ở một cái tay không đẹp.

.
.
.

"Wake me up when September ends"

Chợt nghe lại khi đọc fic của Get. Bạn đúng là biết cách sử dụng nó, anh bạn à.

Và tôi đang trên đường trở thành kẻ đọc fic chùa vì tự thấy mình chưa đủ trình để gõ một bài comment đàng hoàng cho bạn. Có lẽ khi nào rảnh và hớn sẽ làm.

.
.
.

Hôm nay đã dựa vào bạn vài lần, cầm tay bạn vài lần, cười với bạn nhiều lần và khen bạn dễ thương một lần. Có vẻ như chúng ta đã lại thân thiết và tôi mong sao nó sẽ còn kéo dài. Tôi yêu bạn.

Và giờ tôi đã biết, tôi còn yêu nhiều thứ khác ngoài em.

.
.
.

Tiếc là, em mà không quyến rũ tôi thì đâu còn là em nữa.

Tôi vẫn còn có thể bỏ đi tất cả vì em, nên hãy đến với tôi đi mà.

.
.
.

"Yokatta"

Gekichuu Uta Private War là một bài hát rất dễ chịu và thích hợp với các loại fic. Đương nhiên là trong trường hợp bạn không hiểu nghĩa của nó.

.
.
.

Đã hạ quyết tâm, ta sẽ thích những gì ta muốn thích, hoặc ta bị xúi giục mà thích. Ta sẽ không từ bỏ sở thích chỉ vì người khác.

Ồ, vì là người khác đó giờ hết còn quan trọng nữa rồi.

.
.
.

Cái bầu trời màu trắng xám đó lại xuất hiện, lạ thật. Nhưng nó vẫn chỉ mãi trắng xám, nó không nứt vỡ nữa.

.
.
.

Quyết tâm cách đây vài hôm là "sẽ đạt được một cái điểm 9 môn văn". Chả biết có làm được hay không, cứ quyết tâm trước đã.

Nhận ra khả năng sử dụng từ ngữ tiếng việt và khả năng đặt câu của mình bị giảm mạnh. Có thể là do quá chăm chú học tiếng nước ngoài ? hay là bị ảnh hưởng bởi những trò giải trí không được người lớn đánh giá cao ? hay là lại đang bị điên ?

Lòng tự tôn của ta vẫn đủ mạnh để bắt bản thân học lại cách làm văn tiếng việt. Và đã làm thì phải làm cho tốt, nào!

.
.
.

Đề bài tập " hãy viết về tâm trạng của em khi làm cha mẹ buồn " Chú ý không sử dụng văn nói khi viết.

.
.
.

"Hito ha sora bakari miteru"

Con người chỉ nhìn thấy bầu trời mà thôi.

"Hito ha koori bakari tsukamu"

Con người chỉ nắm lấy được băng tuyết mà thôi.

.
.
.

Vì mục tiêu cao cả nói ở đâu đó bên trên, blog sẽ được trưng dụng làm nơi chứa dàn ý bài văn. Và các ý tưởng hiện ra trong đầu. Đợi tới khi cần làm sẽ trút hết vô cho gọn.

.
.
.

"Đồng Chí" của Chính Hữu. Bài cần nuốt, nuốt phải trôi và phải thật gọn gàng.

.
.
.

Dạo này bấn lên vì "các anh Hàn Quốc đẹp trai" . Cụ thể là năm anh Touhoushinki, bốn năm anh gì đó trên 13 anh SuJu.

Các couple làm mình đỏ mặt và yêu thích điên loạn. YunJae YooSu YooMin Hoon Min JaeChun KiMin ♥

Chính thức làm fan girl bạn Shim ChangMin.

.
.
.

Hết cái để nói, để dành entry tiếp vậy.



"Futari no Monogatari"

Saturday, October 17, 2009

Viết lung tung


Nhằm phục vụ cho sự đau buồn điên loạn thần kinh đang diễn ra trong đầu trong não, buộc lòng phải tìm cái gì đó để viết ra.

Anh, ngồi trên một cành cây. Khung cảnh là núi mờ trong sương và cỏ trải dài đến bìa rừng lá kim.

Cái cây bị cưa trụi cành, không còn lá, trơ thân nghiêng.

Nếu ghép hai cảnh khác nhau, ở hai thời điểm khác nhau, thi thỏang lại tạo cảm giác đau lòng chết người ấy chứ.

Em, nằm bên dưới tôi, môi đỏ. 

Bạn, cười, nhìn tôi.

Và giả sử là bạn nằm đấy, mắt nhắm nghiền. Tôi sẽ sợ đến run rấy mất. Cũng như em, nếu chỉ đơn giản là nhìn tôi và cười, thì tôi sẽ bị ám ảnh mất.

Tôi, nhìn vào gương, tập cười.

Tôi, nhìn anh, ngây thơ.

Và đả có lúc tôi không hề phải học cách lấy lòng kẻ khác. Nếu cái con người vấy bẩn đen đáu này mà ôm anh khi đó, anh có sợ không ?

Buồn nỗi buồn đầu tiên.

Buồn nỗi buồn thứ hai.

Chuyện buồn thì chỉ quanh đi quẩn lại có mấy cái. Tiếc là không bao giờ nó ngừng làm ta đau, cũng như ta đây không đủ sức làm quen với nó.

Nếu bây giờ, tôi làm đau bản thân tôi, anh cũng chả biết đâu, phải không ?

Và anh, nếu đang đau khổ, cũng chẳng nói cho tôi nghe phải không ?

Và đã có khi, tôi nói rằng, tôi chẳng quan tâm gì cả. Nhưng, không thật đâu. Tôi nhớ anh quay quắt và yêu anh thiết tha bằng cả tấm lòng đấy.

đau khớp cổ.

đau răng.

đau lưng.

đau cánh tay.

Và những cái đau thể xác kiểu này không ngừng làm ta chửi thề. Và chợt nhớ cái thề ta không hề biết chửi thề, vì nó làm bẩn miệng ta.

Và ta đã có một miếng be bé của đời, để bù vào phần ta đã bỏ đi.

Tôi đã bỏ qua những gì ?


Nằm nghe nhạc.

Không box, không shoujo ai, không fic, không MV, không chat, không anime hay manga. Mở PC lên chỉ để nghe nhạc thôi. Cảm giác thật xa lạ làm sao. Đã lâu lắm rồi.

Từ khi anh hai đi, từ khi có thể sử dụng máy thoải mái thì những thú vui ngày xưa nó đi trốn cả. Tìm ra được cũng là một vấn đề. Có mấy thứ cuốn mình xoay mòng mòng. Cảm giác như đã mất quá nhiều thời gian vì bị chóng mặt và không tìm ra lối đi nữa.

Lảo đảo bước quanh, quá lâu rồi.

Nằm nghe nhạc.

Cảm giác như có gì đang đè lên ngực. Nặng cỡ cái gối ôm. Và không hiểu tại sao lại làm cho mắt mờ nhòe đi. Bóng đèn dài phía trên lóa trắng. Màu sắc như đang cháy, và tàn. Chỉ có một khỏang be bé trên PC là còn thấy rõ.

Một cái MV. Vô tình bấm nhầm mà quên mất file wma là file video.

Một cái MV cũ, cách đây 5 năm. Quá lâu để nhớ. Nghe vẫn còn quen. Những gương mặt hiện ra... chúng gợi lên vài ký ức rất mập mờ. Vừa mới lên tinh thần fan-gơ như các chị em bè bạn với nhóm này nhé. Nhưng đồ cũ sẽ tạo cảm giác cũ hơn.

Ngày xưa mình đã cảm thấy thế nào nhỉ ?

"Anh hai ơi, bài này dở quá, bật bài khác đi hai."

Khi không hiểu được giai điệu êm dịu và ngập tràn tình yêu đó.

"Hai ơi, anh này đẹp trai quá"

"Thằng này mà đẹp trai cái gì!"

Khi nhìn, đơn giản là nhìn và nhận xét. Không đỏ mặt, không cười, không la lối. Một cách trẻ con vô cùng đã thích anh đẹp trai nào đó. Và tìm cách tiêu hóa cho được giai điệu tình yêu kia.

"Em chả thấy gì hay hết!"

"Mi thì biết cái gì mà nói!"

Và tôi đã mất những gì ?

Giờ không thể cãi lại với hai nữa. Khi còn cơ hội thì không làm đâu. Cứ ngây thơ đơ đơ như thế. Cứ nghĩ là người cũng sẽ còn đó. 

Không, nghĩ là người sẽ mãi không rời.

Nhớ những khi chỉ biết làm quẩn chân người khác. Và giờ đây muốn cóo người ôm mình vào lòng. Ký ức mờ lắm, mờ lắm. Bị hàng đống thứ vùi lấp mất rồi. 

Khi quá khư trôi qua, ta không hề biết, nó sẽ lưu lại trong đầu ta, nó sẽ chui ra từ những góc bất ngờ nhất, nó sẽ khuấy động linh hồn ta.

Dáng người ngồi đó, cởi trần, nhìn chăm chú về phái trước. Tại sao khi đó không tự hỏi "Vì sao người không nhìn tôi ?" . Tại sao bây giờ lại tự hỏi "Tai sao tôi không còn thấy người?"

Những ngày tháng đã trôi qua.

Tôi không biết cách biến chúng thành những ngày hạnh phúc.

Những khỏang thời gian đan xen trộn lẫn. Lãnh đạm. Đau khổ. Đáng nguyền rủa. Những ký ức nhạt nhòa. Những thứ tự nhủ rằng mình sẽ không nhớ đến đâu. Ừ mà tự dưng nó lại nhảy ra làm khổ con người ta thế này ?

Có một cái khăn màu đỏ. Có một tấm hình cũ ngả màu. Có người. Có giọng nói. Có mái tóc. Có sức nặng. Có nụ cười. Có nước mắt.Có cả những sự vô tình, nhưng cũng là vì vô tình mà thôi.

Tại sao khi đó, tôi không yêu người

Như bây giờ, tôi đang ?

Thời gian đã bỏ lỡ, những việc đã không làm, những lời đã nói, những việc đã làm, những suy nghĩ đã ghim vào đầu óc, những ám ảnh nhạt dần theo năm tháng, những tình cảm biến chất từ từ.

LẠi đây, ôm tôi, nào.

Mà, người, đâu còn ở đây...

Tôi thật muốn, người sống bình an, như áng mây trôi, về phía cuối trời. Vì nếu người thật sự đã đến cuối vùng xa thẳm, chạm vào cái gì đó đen đen bẩn bẩn cứng cứng, chắc chắc đó là tôi. Người sẽ gặp lại được tôi.

Bầu trời đó, tải rộng đến nơi nào ?

Thử một lần, giơ tay lên cao, nhìn trời xanh thẳm và mây trắng. Mây trôi chậm lắm, trời xanh lắm. Và tôi nhỏ bé lắm. Nhưng mà tại sao, chỉ trong vài khoảnh khắc mới nhìn ra được sự thật như thế ? Còn khỏang thời gian dài còn lại lạc lõng giữa mê cung tự tạo. Giữa những mảnh xếp tối màu.

Tôi đang, nhìn lên bầu trời. Người, người chắc chắn đang nhìn xuống.

Tại sao trong những ngày nguời cách tôi vài gang tấc, tôi lại duy trì khỏang cách đó ? Tại sao bây giờ, khi người cách tôi nửa bầu trời, vài đại dương, xa lắm lắm rồi, tôi lại muốn đến thật gần người ?

Tại sao tôi lại bỏ qua nhiều thứ thế ? Tại sao tôi không thể lớn nhanh thêm chút nữa ? Tại sao tôi đã không tài nào hiểu người?

Tại sao ? Tôi lại bỏ qua nhiều thứ như thế. Mà giờ hiểu ra có được tích sự chi ?

Nước mắt rưng rưng, nhưng rồi nó rút lui vào tuyến lệ, chỉ chừa một tí xíu chảy ra. Chắc nó để dành ấy mà. Để ngày nào đó nén không nổi thì ào ra như gió thồi mặt nước.

Tại sao, tôi đã không nói gì nhiều với người ?

Tại sao ... tôi như chẳng biết gì về anh ?

Cảm giác buồn lạ lắm. 

Anh à, tôi nghe tiếng điện thoại đổ chuông, anh sắp nghe máy phải không ? Và anh có định nói gì không ? Và, tôi buồn quá.

TÔi sẽ, nhất định sẽ, lớn lên. Để có thể được anh đang nghĩ gì, lúc này.

Năm sáu năm gì đó, kể ra, cũng chẳng dài, phải không , người ?

Lạnh như đá, thô cứng, chạm vào rất đau. Sẽ gây thương tích. Nhưng những con người không biết lo nghĩ gì cứ đạp lên liên tục mà đi tới.

Hậu quả thì, hạ hồi phân giải, nghĩ chi hoài, ha.

Hãy chấp nhận.

Tôi hết biết viết gì rồi, dù tôi muốn viết, chuyển qua entry khác vậy há.

Yêu.

Tuesday, September 8, 2009

Cảm sốt

Mùa cúm H1N1 mà lại bị cảm. Chưa biết có sao không. Nhưng triệu chứng là cảm sốt thông thường. Mà nói thật ra thì cảm cúm nào cũng như nhau. =______= . H1N1 chỉ gây chết người nếu biến chứng.

Mắt thấy nóng. Ngón tay thấy nóng. Trán ấm nóng. Cổ ấm nóng. Không đau họng nhưng có ho. Nghẹt mũi và sổ mũi. Đặc biệt rất đừ.

Thời gian biểu hàng ngày :

- Sáng 6h dậy.
- 6h30 đi học
- 11h30 ăn trưa.
- 12h ngủ trưa
- 1h dậy.
- 1h30 học.
- 3h ra chơi
- 3h30 học bồi dưỡng ~ 5h

Còn thứ ba và thứ năm có mục này :

- 5h15 ôm cái cặp từ 5~10 kg chạy qua nhà thầy dạy thêm.
- 5h20 tới nhà thầy dạy thêm. Học thêm ~ 7h
- 7h5 đi bộ về
- 7h15 về tới nhà

- 7h15~7h30 ăn tối.
- 7h30~8h tắm rửa thư giãn
- 8h~10h học bài
- 10h~10h30 online , dọn spam, check box, PR, blah blah...

Mình sống dc tới tháng 11 không cũng là một vấn đề. Chả hiểu làm thế quái nào mà bạn mình nó học gấp 2 3 lần mình cho nổi ' '.

Lại sốt.

Thở nóng.

Saturday, September 5, 2009

Thay đổi

Một hôm nhận ra mình đã thay đổi, và vẫn đang thay đổi với tốc độ chóng mặt.Và thật là đáng tiếc, mớ thay đổi đó có chiều hướng không được tốt.

Đã biết nổi giận với nhưng thứ không vừa ý mình.

Đã biết ăn nói thô lỗ ra ngoài miệng.

Đã giảm tần số chửi thầm trong bụng và chửi thẳng ra ngoài.

Đã trở nên ích kỷ, cộc cằn và kiêu ngạo.

Đã đánh mất một phần to tướng của bản thân.



Sẽ cố gắng để sống thật với bản thân hơn một chút.

Sẽ cố gắng lấy lại những gì tốt đẹp.

Sẽ vứt đi những thứ không còn cần thiết.

Sẽ tìm mọi cách giữ lại các mối quan hệ cần thiết. Vì những mối quan hệ đó đang trở nên lỏng lẻo. Và nếu một ngày nó bị đứt mất thì sẽ tiếc hùi hụi. Sẽ buồn bã. Sẽ cô đơn và sẽ lại thay đổi.


Đang trên đường trở thành loại người mình căm ghét nhất. Đang thay đổi.



"Bình tĩnh lại. Tiếp tục tiến lên. Phía trước có gì cũng không được ngừng lại."

Wednesday, September 2, 2009

Another New Hair Style

Có cảm tưởng là dù nó bớt ý nghĩ cho với lần đi ra tiệm cắt tóc đầu tiên, nhưng nó thay đổi lắm thứ hơn. Nên giờ sẽ liệt kê sự thay đổi :

Một là, mình đã vui vẻ chấp nhận khi mẹ bảo đi cắt tóc. Mình không còn khăng khăng để tóc dài thật dài nữa. Thế cũng có nghĩa là đánh mất cái mong muốn khi còn bé là được để tóc dài đến chân.

Hai là, lần này tóc mình trở nên ngắn hơn khá nhiều. Và trông mình đã đỡ già cỗi hơn. Cảm giác đau lòng khi thấy tóc rơi xuống sàn, và cảm giác vui vẻ khi không ai bảo mình giống ma khi xõa tóc, cái nào mạnh hơn nhỉ ?

Ba là, kiểu tóc mới nhưng nó lại khơi ra con người cũ kĩ bị băng chặt nhét hộp của mình ra. Và thật không may trong đó có cái gọi là "Ta nên tự ghét bản thân ta".

Bốn là, cảm thấy hạnh phúc với những thứ mà mình chưa bao giờ để ý.

Năm là, đầu mình nhẹ nhàng hơn nhiều, có thể hất tóc và để gió thổi tóc bay dc rồi.

Sáu là, đã từng có cảm giác "Mình sắp trở thành thứ loài mình căm ghét". Nhưng mà bây giờ thì chấp nhận rằng dù đầu tóc có thế nào thì vẫn còn có gì đó không đổi được. Mình không thể là ai khác.

Bảy là, dự đoán sẽ mất đi một vài tình bạn. Và dù biết thế vẫn không cố gắng níu giữ.




*lúc lắc*

02-09-09 New Hair Style.

Monday, August 31, 2009

Lâu rồi không gặp




Ý cái câu trên là nói về cảm giác. Chẳng hiểu vì sao lại thấy cảm giác khó chịu của vài ba năm về trước.

Nhưng lần này, nó làm mình đau đớn hơn một tí, nhưng mình biết cách chịu đựng nó nhiều hơn. Và đã cảm thấy bình tĩnh hơn xưa.

Nhưng khó chịu thì vẫn khó chịu. Và buồn thì vẫn buồn. Cuối cùng thì cũng chẳng khóc được. Cổ tay có vài vết xước đo đỏ. Không có máu. Và thế nghĩa là đã biết kềm chế, và biết suy nghĩ.

Ây da, biết nhiều thứ và quên còn nhiều hơn.



Dù vậy thời gian vẫn sẽ qua.



Mình có chỗ giống mẹ. Một trong những chỗ không quan trọng là mình biết tự giảm những nhu cầu của mình. Nên giờ chả biết mình đang cần gì đây ?

Saturday, August 8, 2009

Tuyết - Maxence Fermine




Cảm giác kì lạ nha.

Một ngày hôm nay nào đó, mình cảm thấy hẫng. Cảm thấy không muốn/phải làm việc gì cả. Không có ai/gì để nói. Và bỗng bắt gặp cảm giác lâu rồi không gặp.

Muốn đọc sách.

Hôm nọ có đi nhà sách, cốt là để mua quà cho bạn. Có mua dư một cuốn cho bản thân.


Tuyết

Maxence Fermine.


Cảm giác rất lạ. Và màu trắng.

Về một nhà thơ, hứa với cha rằng sẽ chỉ viết đúng bảy mươi bảy bài thơ khi đông đến. Thời gian còn lại trong năm, anh ta không viết.

Về một nhà thơ biết yêu, làm tình, cảm thấy hạnh phúc.

Và những bài thơ haiku lác đác những chương đầu.


Không thấy rõ nước Nhật lắm đâu, thấy cái phần trong trắng nhẹ tênh của nó thôi. Về một con người, mấy sợi dây, một đống tuyết và một mớ tình yêu.

Màu sắc, ẩn hiện và phôi pha. Cho đến khi chỉ còn màu trắng.



Khuyên nên mua nếu bạn có tiền. ' '


Lạ quá.

Saturday, July 18, 2009

Bệnh



Hôm nay mở mắt ra, nhìn một cái mền thành hai cái.Nhắm mắt lại, xong mở ra lần nữa, vẫn nhìn nó ra hai cái mền. Vậy là nhắm tịt mắt luôn gần 15 phút.

Mở ra lần nữa thấy có 1 cái trần nhà, mừng quá, ngồi dậy. Lập tức hối hận vì đã ngồi dậy, lại ngã vật xuống, thở. Sau đó thử lại như vậy khảong 3 lần thì ra quyết định nằm đại cho rồi.

Sau khi nằm được 5', vì tình yêu to lớn bất diệt đối với cái máy tính và cuộc thi của CFC, ráng gnồi dậy, chóng mặt thì kệ chóng mặt. Xếp mền gối cựuc kì cẩu thả, rồi đi làm vệ sinh.

Qua phòng bên cạnh, lại nằm vật xuống. Trong đầu cứ ong ong "Mình phải làm vệ sinh rồi ăn sáng." "Chắc tại thức khuya, hoặc là tại chưa ăn sáng, hay là kiệt sức gì đó." Cũng nằm đó một hồi.

Sau khi lấy dc quyết tâm thì đi làm vệ sinh thật nhanh. Khi đối mặt với bàn chải đánh răng thì cảm thấy buồn nôn. Nhưng vì trong bụng chẳng có gì nên không nôn được.

Chà răng cho xong, rồi vớ bịch xôi nếp than chạy lên lầu.

Bấm reset cái máy chạy suốt đêm, ngồi ăn, check VNS. Sau đó chọn vài file anime để up cho Su-chan.

Nằm vật xuống. Thật may là phòng nào trong nhà cũng có chỗ để nằm, trừ nhà bếp. Nằm một hồi thì thấy lạnh lạnh. Áp thấp nhiệt đới gì đó làm TPHCM mưa mấy hôm nay. Sáng nay thì gió mạnh.

Đi qua phòng bên cạnh vơ cái mền, đắp, ngủ.

Thức dậy, hơi nhức đầu, đỡ chóng mặt. Lại check VNS, nghía MF xem mấy file vừa up. Ngồi máy vẫn phải trùm mền.

Mình bị lậm VNS mất rồi.

Ôi *thở dài*

Năm lớp 9, bằng cách anò đi nữa, phải dứt bớt tình với VNS tập trung cho việc học.


Mệt quá.

Ứ...

Saturday, July 11, 2009

Unmei no Hito - Fujita Maiko

Bài này được đóm gửi cho. Và thực sự nó rất hay.


Đi mò lyrics cuối cùng cũng ra. Và đang nổ lực dịch nó.


Unmei no Hito - Fujita Maiko


Unmei no hito - Fujita Maiko

Link Download

Nếu ko nghe = imeem được thì click vào link download -> click Play


「運命の人」藤田麻衣子
[Unmei no Hito - Fujita Maiko]
Con người định mệnh (của tôi) - Fujita Maiko

[Fixed] 


大丈夫いつも
[Daijoubu itsumo]
Anh vẫn ổn chứ ?

ちゃんと笑ってるよ
[Chanto waratteruyo]
Anh đang cười rất khẽ.
Anh vẫn cười phải không ?

でも誰といても
[Demo dare to itemo]
Nhưng dù anh có đang bên ai

何か足りない
[Nani ka tarinai]
Vẫn có thứ gì đó không đủ.



今あなたがここに
[Ima anata ga koko ni]
Lúc này đây anh đang ở đó

来るわけないのに
[Kuruwakenai no ni]
Để anh không đến đây.
Anh không đến đây

開けた窓から
[Aketa mado kara]
Vì cửa sổ đã mở rồi
Từ khung cửa sổ mở


見えた満月
[Mieta mangetsu]
Tôi có thể nhìn ngắm trăng tròn giữa tháng.
Tôi nhìn thấy ánh trăng tròn


鈴虫の声が寂しさ誘うから
[Suzumushi no koe ga sabishi sa sasou kara]
Tiếng mấy con dế như lời kêu gọi của sự cô đơn
Tiếng dế kêu như mời gọi nỗi cô đơn

抑えた気持ち
[Osaeta kimochi]
Nên những cảm xúc bị kìm nén

また騒ぎ出す
[Mata sawagi dasu]
Lai tràn ra ào ạt.



あなたに会いたくて
[Anata ni aitakute]
Bởi vì muốn gặp anh

苦しくなる夜は
[Kurushiku naru yoru wa]
Nên màn đêm đau đớn
Nên đêm tối buồn bã


張り裂けそうだよ
[Harisake sou da yo]
Có vẻ đã rách tọac một đường dài.
Như sắp vỡ tung ra

誰かを思うって
[Dare ka wo omoutte]
Dù cho có nghĩ đến ai đi nữa

こんな気持ちなんど
[Konna kimochi nanda]
Thì cảm giác đó

そばにいてほしい
[Soba ni ite hoshii]
Cảm giác muốn được ở bên anh.



違うそんなことが
[Chigau sonna kotoga]
Những sự khác nhau

言いたいんじゃない
[iitain ja nai]
Tôi không muốn nói tới.

素直になれずに
[Sunao ni narezu ni]
Tôi bắt đầu quen ngồi im lặng
Vì đã không thể nói thật lòng mình

悔しくなる
[Kuyashiku naru]
Và trở nên hối hận.
Tôi cảm thấy hối hận



本当は淋しいだけだと気付いて
[Hontou wa sabishii dakeda to kizuite]
Thực sự thì, tôi chỉ còn nghĩ đến sự cô đơn.
Thực sự thì, tôi chỉ còn cảm nhận được sự cô đơn.

強がりすぎて
[Tsuyo ga risugite]
Đã trở nên quá cứng rắn

うまくいかない
[Umaku ikanai]
Nên sẽ không thể thành công.



たった一人
[Tatta hitori]
Chỉ có mỗi một mình.


運命の人がいるなら
[Unmei no hito ga iru nara]
Bởi vì định mệnh đã cho tôi một con người.
Bởi vì tôi đã có một con người định mệnh

あなたがいいのに
[Anata ga ii no ni]
Và anh thì rất tốt.
Và đó là anh

あなたほど好きに
[Anata ga hodo sukini]
Tôi đã thích anh đến mức
Không có người nào

なれた人はいないの
[Nareta hito wa inai no]
Tôi chẳng còn quen ai khác.
Tôi yêu thương hơn anh

ねえ見抜いてほしい
[Nee minuite hoshii]
Nè, tôi muốn được thóang nhìn anh.


あなたが一緒に
[Anata ga issho ni]
Được ở cùng anh

いたいのは誰ですか
[Itai no wa dare desu ka]
Là điều mà ai mong muốn nhỉ ?


淋しげな背中を
[Sabishi ge nasenaka wo]
Nhìn từ đàng sau, anh có vẻ buồn.

思い出すと切なくて
[Omoi dasu to setsunakute]
Nhớ nhung trong đau khổ.


あなたに会いたくて
[Anata ni aitakute]
Bởi vì muốn gặp anh

苦しくなる夜は
[Kurushiku naru yoru wa]
Nên màn đêm đau đớn
Nên đêm tối buồn bã


張り裂けそうだよ
[Harisake sou da yo]
Có vẻ đã rách tọac một đường dài.
Như sắp vỡ tung ra


誰かを思うって
[Dare ka wo omoutte]
Dù cho có nghĩ đến ai đi nữa

こんな気持ちなんど
[Konna kimochi nanda]
Thì cảm giác đó

そばにいてほしい
[Soba ni ite hoshii]
Cảm giác muốn được ở bên anh.



あなたほど好きに
[Anata ga hodo sukini]
Tôi đã thích anh đến mức
Không có người nào

なれた人はいないの
[Nareta hito wa inai no]
Tôi chẳng còn quen ai khác.
Tôi yêu thương hơn anh



どんな未来だとしても
[Donna mirai da to shitemo]
Dù tương lai có thành thế nào đi nữa.

あなたは私の
[Anata wa watashi no]
Anh cũng là

運命の人
[Unmei no hito]
Con người mà định mệnh trao cho tôi.


Dịch ra tiếng việt thì phải chỉnh sửa vài chỗ cho dễ hiểu. Nên sẽ có xê dịch với bản gốc. Với lại có vài chỗ không dịch ra nên chế luôn.

Edit lại vài ba chổ lỗi ngữ pháp : 14/7/09

Edit lại tùm lum màu đỏ: 30-11-10


Kanji & Romanji yrics from : http://yokainomiko.livejournal.com/22416.html

Xin lỗi bạn gì ở dưới nhé ^_____^ Khả năng dịch thuật nó sẽ có thể tăng tiến theo thời gian. Nên thực sự xin lỗi bài này tớ dịch dở thật ~

Wednesday, July 8, 2009

Personality Disorder Test Results

Một cái quiz vớ được từ blog Hakurru *yếu dấu*

Thật là đáng sợ. Mình mang đầy mầm mống bệnh tật.

Personality Disorder Test Results
Kết quả Kiểm tra Rối loạn Bản thân

Disorder : Rating
Loại rối loạn : Khả năng

Paranoid: Moderate
Bệnh hoang tưởng : Trung bình

Schizoid: High
Chứng loạn thần kinh : Cao

Schizotypal: Moderate
Tâm thần phân liệt : Trung bình

Antisocial: High
Khó gần gũi : Cao

Borderline: Very High
Một chứng tự kỷ : Rất cao

Histrionic: Moderate
Đạo đức giả : Trung bình

Narcissistic: High
Một loại tự sướng : Cao

Avoidant: Moderate
Một dạng tránh né xã hội : Trung bình

Dependent: High
Phụ thuộc : Cao

Obsessive-Compulsive: Moderate
Bị ám ảnh - Bị ép buộc : Trung bình

URL of the test: http://www.4degreez.com/misc/personality_disorder_test.mv
Thử ở đây : http://www.4degreez.com/misc/personality_disorder_test.mv


Cá nhân thấy cũng đúng '-'

Mình sẽ chết vì đủ thứ bệnh trên đời dính tới não bộ.

New back theme ~




Happy new day.

Hôm nay đã đi vòng vòng quảng cáo cho Shoujo Ai Fanclub của mình.

Đã thoải mái tâm hồn nhờ ăn xôi nếp than.

Ngày mai thi viết tiếng nhật.

Bị trầy ở vành tai.

Hôm qua thi nói tiếng nhật.

Có lẽ là lần cuối.

Sakubun "Kokoro"

Chờ Sora Gura.

Shoujo Ai Fanclub là ngôi nhà bé nhỏ.

Box download đang đầy lên.

List đang dài ra.

Mình đang vui vẻ.

Nhớ em yêu.


Blog sống lại.


[Now playing] Micheal Jackson - Stranger in Moscow.

Friday, May 29, 2009

Thế giới mộng - Nơi giấc mơ bắt đầu.



Cảm giác rất lạ nha.

Nơi giấc mơ bắt đầu.

Mình mơ nhiều lắm. Mơ nhiều ơi là nhiều. Mơ nhiều thứ lắm.

Bảo tôi chọn một giấc mơ làm sao tôi chọn đây.



Clover.


Clover.


Clover.



Tôi chọn cô rồi. Tôi sẽ viết về Clover.

Tôi sẽ cho cô tình yêu mà cô muốn.

Tôi

Yêu cô.




Thực ra thì tôi mơ nhiều quá.

Tôi không thể nào, mơ thêm nữa, về tôi.




Giấc mơ sẽ bắt đầu. Vâng.

Ai sẽ kết thúc nó giúp tôi ?






Hôm nay kiểm tra giữa khóa tiếng nhật. Khó đau khó đớn. LÀm tùm lum.

Bảo đảm là dưới 70 trên 1 ~

Buồn ghê ta.

[Kaito] Oni to Musume

Cá với đời là bài này giống bài trong Jigoku Shoujo ss1 và ss2

Nghe như nghe lại cái bài hát đó.

PV đẹp ơi là đẹp ~

Wednesday, May 27, 2009

[Rin Kagamine] Kokoro.

Bài này làm mình nhức đầu nhất.

*cười lăn lộn*

Rin ver

Tuesday, May 26, 2009

Sakubun




Ngày chán chết được.

Bài sakubun "watashi no yume" làm mãi không xong.

Vì khi học vốn đã không có ước mơ.

Vì học là để vui mà thôi.

Chán thật.



Dạo này tự thấy mình mít ướt hơn hẳn.

Trời nhiều mưa hơn.


Thích để xõa tóc. Cắt ngắn bớt, đỡ nóng, đỡ vướng, đỡ buồn.

Cắt ngắn tóc xong thấy như cắt bớt mớ quan hệ lùng nhùng đã hư hao quá nhiều.


Cột một cái nơ màu tím.

[Len Kagamine] Servant of Evil

Ừ là thế.

Bài này làm mình xúc động nhất.

Ver đầu nghe hay, ver sau nghe đau lòng.

Mà mình cần đau lòng hơn.

[Len Kagamine] Kokoro

Rảnh search Google.

Giọng nửa người nửa máy này đôi khi hay chán chứ.

[Luka Megurine] Scarborough Fair

Từ version đầu tiên mình nghe của chị Tử hát. Cho tới các version sau này.

Đây mới là ver mà mình thấy nhộn nhất.

R to L . Âm R thành âm L.

Nghe nó quen quen.

File MP3 se~ up sau.



Tuesday, May 5, 2009

Again - YUI




Link Download

Đồng ý là nó hay dễ sợ. Bạn YUI có chất giọng dễ thương tuyệt vời. Hát bài này nhanh đến mức dòm chưa xong lyrics đã hát qua vài ba câu rồi. Không sao, khó khăn mới gây hứng thú học thuộc nó ~

Thích nhất là "aa...gomen ne". Nghe bạn YUI xin lỗi ai đó. Ước gì mình có thể nói giống bạn ấy với những người cần thiết. Biết đâu thấy dễ thương họ bỏ quá cho ~


Lyrics

この想いを 消してしまうには
Kono omoi o keshite shimau ni wa - Isn’t my life still too long
まだ人生長いでしょ?
Mada jinsei nagai desho? - For erasing these thoughts?
やり残してるコト
Yarinokoshiteru koto - I have things left to do
やり直してみたいから
Yarinaoshite mitai kara - Because I want to try doing them again

夢のつづき 追いかけていたはずなのに
Yume no tsuzuki oikakete ita hazu na no ni - Even though I must have been pursuing the continuation of my dream
曲がりくねった 細い道 人につまずく
Magarikunetta hosoi michi hito ni tsumazuku - I stumble over other people on a narrow, winding road

あの頃みたいにって 戻りたい訳じゃないの
Ano koro mitai ni tte modoritai wake ja nai no - It’s not that I want to return to how it was like back then
無くしてきた空を 探してる
Nakushite kita sora o sagashiteru - I’m searching for the sky that I’ve lost
わかってくれますように
Wakatte kuremasu you ni - I wish that you’ll understand me
犠牲になったような 悲しい顔はやめてよ
Gisei ni natta you na kanashii kao wa yamete yo - Stop making that sad face like you’ve been sacrificed

罪の最後は涙じゃないよ
Tsumi no saigo wa namida ja nai yo - There aren’t tears at the end of sins
ずっと苦しく背負ってくんだ
Zutto kurushiku seottekun da - I’ve painfully bore them all this time
出口見えない感情迷路に
Deguchi mienai kanjou meiro ni - In the labyrinth of emotions where I can’t see the exit
誰を待ってるの?
Dare o matteru no? - Who am I waiting for?
白いノートに綴ったように
Shiroi nooto ni tsuzutta you ni - As if having written it in a white notebook
もっと素直に吐き出したいよ
Motto sunao ni hakidashitai yo - I want to divulge myself more honestly
何から 逃れたいんだ
Nani kara nogaretain da - What do I want to flee from?
…現実ってやつ?
…Genjitsu tte yatsu? - …Something known as reality?

叶えるために 生きてるんだって
Kanaeru tame ni ikiterun da tte - I’m alive so that I can fulfill myself
叫びたくなるよ 聞こえていますか?
Sakebitaku naru yo kikoete imasu ka? - I feel like shouting so; can you hear me?
無難になんて やってられないから
Munan ni nante yatterarenai kara - Because I can’t be doing it safe and sound
…帰る場所もないの
…Kaeru basho mo nai no - …There’s no place for me to return to, either
優しさには いつも感謝してる
Yasashisa ni wa itsumo kanshashiteru - I’m always grateful for kindness
だから強くなりたい (I’m on the way)
Dakara tsuyoku naritai (I’m on the way) - So I want to become strong (I’m on the way)
懐かしくなる
Natsukashiku naru - I even welcome such a pain
こんな痛みも観迎じゃん
Konna itami mo kangeijan - That turns nostalgic



Ừ thì hay thật ~

Thursday, April 30, 2009

Kẹo mút và cốc nước.



Hồi mình còn nhỏ, có lần ăn kẹo mút bị kẹo làm chảy máu trong miệng. Từ đó đâm ra ngại ăn kẹo mút.

Một hôm thấy bạn Mèo ăn, chợt muốn ăn lại. Và bây giờ thì lại ghiền kẹo mút.



Quốc tế Lao Động, ngồi nhà, ôm máy tính, nhúng cây kẹo mút vào cốc nước.

Kẹo mút vị cola, trong nước cũng đẹp lắm. Nước vài ba phút sau cũng có vị chua chua.

Tiếng kẹo nút chạm vào thành cốc nghe hay lắm. Hay như tiếng pha lê vỡ, cũng giống giống tiếng mấy cái chuông gió kêu.

Mút kẹo ngâm nước hông có bị đau, và khi sắp đau thì lại quẳng cây kẹo vô nước.

Thế là ta có thú vui mới. Kẹo mút và cốc nước.



1/5

Wednesday, April 29, 2009

Vì tình yêu to lớn ~


Shoujo Ai bất diệt.

Hôm nay hcợt ngộ ra chân lý mình đã từng ngộ ra một hai năm trước.

Một nguời con gái đứng một mình không đẹp. Cô ta sẽ lạnh lẽo, cô đơn. Cô ta sẽ nhìn đời bằng đôi mắt nhỏ, và khi hướng lên cô ta thấy bầu trời cao lạnh.

Phải có ai đó đứng bên cô ấy.

Đừng để một cô gái xinh đẹp phải đứng, chờ mong.

Phải có một người con gái khác. Với cơ thể mềm mại và ấm nóng. Với trái tim nhỏ bé đang đập thật đều. Với đôi môi mỉm cười nhẹ nhàng.

Phải như thế mới đẹp. Đúng vậy.

Sunday, April 26, 2009

New hair style ~




Hôm nay rất hớn nên đã đi cắt tóc ~

Tóc mới nóng chết được ...


Cách đây 1 hôm nó như thế này :



Còn bây giờ ~




Trông ngố chết dc...

Friday, April 24, 2009

Ngày đẹp trời ~


Tạm thời thì hôm nay rất vui.

Cảm giác thoải mái không thèm giận người khác từ sáng ~ Chẳng biết là mai có chuyện gì xảy ra không ...

Đang định giải quyết fic "trộm nhồi bông" cho mons trong nội thứ bảy chủ nhật. Cầu chúa là sẽ xong, ít ra là 1 chap.

Ừ và máu sẽ chảy ~


Hôm nay trong lớp jap, chị N nhờ mình đặt con chuột cao su màu đen lên bàn sensei. Con chuột đó đen đen, mềm mềm dẻo dẻo, nhỏ nhỏ. Cò hai con mắt tròn màu trắng có mấy lằn đỏ. Thân nó có vết nhỏ giống lông.

Khi sensei vào lớp, lập tức cúi mặt xuống. Y như rằng sensei la lên, giạt ra, nép vào tường. Hai tay sensei áp vào tường luôn. Sensei la xong rồi cười.

Hôm nay sensei mặc đầm trắng hoa tím. Cổ vuông, dây thắt lưng màu tím cợt thành nơ lớn, tay ngắn hơi phồng. Sensei cột tóc thành búi nhỏ rất dễ thương.

Nhất quyết hôm nào phải vẽ sensei cho dược ~



[Now playing] You are my love - piano version

Monday, April 20, 2009

Ngày mới ~



Gió đang bắng nhắng chạy vòng vòng, tiếc là nó ghét mình nên hông có lại gần mình một tí.

Nóng đến phát ốm mất.

Chỉ muốn nằm ra, mở quạt lớn, ngủ. Nhưng mà sự đời hông có chiều chuộng mình như thế.

Hôm nay bắt đầu đi học jap.

Hứa với lòng là hè này mình sẽ tụng kanji để hết hè là mình có thể dịch jap sơ sơ. Dù cho cái mớ lục phủ ngũ tạng là thứ mình thất hứa nhiều nhất.

Vì một ngày mai dịch manga tươi sáng ~ Cố lên ~

Cái sj-ai FC mình bắt đầu nghi là sẽ khó thành công. Nhưng mà sau htời gian chiến ở TGNB thì khó thành công chỉ là chuyện nhỏ.

Vì tương lai của tình yêu giữa những chị em gái xinh đẹp ~

Vì tình yêu của bản thân ~





btw,Hôm nay mình đã thật sự cười ra nước mắt với quý thầy hiệu trưởng.

Saturday, April 11, 2009

Virus

*nguyền rủa*

Thế là máy của mình đã dính virus và đang đơ.

Thế là lại trụ bám máy người khác.

Thế là ta lại đau lòng đợi người tới sửa máy.

Thế là ta có cơ hội học hành chăm chỉ và ngủ sớm.




Tự hỏi thế là tốt hay xấu ?



Hy vọng vào ngaỳ mai tươi sáng hơn.

Hy vọng ta sẽ trẻ con hơn.



Trẻ con nó hông có suy nghĩ nhiều, không khóc nhiều. Ít ra là ta từng như thế. Như hôm qua chẳng hiểu tại sao lại khóc khi xem phim.

Cái cảm giác thấy có nước trong măt mình thật khó tả.

Buồn hay vui hông biết.

Ôi, thậy kệ đời ~

Monday, April 6, 2009

Bữa tối




Bữa tối hôm nay gồm bánh mì, patê, bia.

Ngồi xếp bằng, một tay cầm muỗng, tay còn lại cầm bánh mì. Dĩa patê đặt xéo góc, bịch bánh mì đặt trước mặt, xa hơn tí là cái gương.

Uống Tiger, không ưa lắm vì uống rất nhức đầu, nhưng mà có nước đá thì cũng ổn chán. Uống chừng nửa lon thôi. Trưa nay ông cậu vô vàn yêu dấu đã nói ăn cơm hông có nên uống bia. Chỉ là hôm nọ uống bia thì có hồn văn lai láng nên uống xem sao.

Uống chỉ để viết "Trộm nhồi bông" của ss mons. Vì thật sự yêu ss mons. Nhưng e là sẽ không hoàn thành được, và lại đi xin lỗi ss mons thôi.

Patê ngon khỏi nói. Pate này bắt mình ăn không mình cũng ăn. Còn bánh mì nguội rồi, nhưng mà còn ngon chán.

Ăn xong còn ngồi măm một trái mãng cầu.



Nói chung là đời chỉ có ăn ngủ với chơi thì đẹp dễ sợ.




Mình thực sự ghét những thứ đã thay đổi.




Đêm lành, ngủ ngon.

Sunday, April 5, 2009

Anh hai ~



Ba đang nói chuyện với ông ta.

Loa lớn lắm, vọng lên tận tầng trên, len qua tiếng nạhc classic Nhật của mình.

Mình cảm thấy vui vẻ.

Không thể nào phủ nhận là mình rất yêu ông ta.

Hôm nọ mình khóc, hôm nay mình cười.

Nhưng mà gọi cho ổng, hay chat với ổng mà chêm vào mấy câu như "em yêu anh" hay "anh ơi, em nhớ anh lắm" thì ủy mị đến đáng khinh bỉ.

Ôi, sự đời đã thế, đành sống vui ve qua ngày và đợi ổng.

Trễ nhất là 4 năm nữa, sẽ gặp lại ổng thôi mà, có gì phải buồn.

Chậc, em nhớ hai, nhớ thật đấy.

Hai ra đây cho em ôm...







Đáng ghét.

Tại sao mình lại nhớ ổng ... ?

Ghét thật.

Nhưng àm nhớ thật đó chớ.


Ba ráng nói lâu thêm tí nữa, con muốn nghe.

Rồi Như Đá Ngây ngô - Khánh Ly

Rồi Như Đá Ngây ngô - Khánh Ly


Roi Nhu Da Ngay Ngo - Khanh Ly

Link Download

Rồi như đá ngây ngô

Trịnh Công Sơn, 1970-72


Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ
Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em
Ngày nào vừa đến đã xa muôn trùng
Ngày nào vừa đi lạnh lùng bước chân

Đôi khi thấy trong gió bay lời em nói
Đôi khi thấy trên lá cây ngày em đã xa tôi
Đôi khi nắng trên phố xưa làm tôi nhớ
Đôi khi có mưa giữa khuya hồn tôi bỗng vu vơ

Đôi khi thấy trên lá khô một dòng suối
Đôi khi nhớ trong mắt em một bóng tối nhỏ nhoi
Từng ngày tình đến thiết tha ân cần
Từng ngày tình đi một vùng vắng im

Đôi khi thấy trong cánh chim từng đêm tối
Đôi khi nhớ trong tóc em mùi cây trái thơm tho
Đôi khi bước qua phố xưa lòng tôi nhớ
Đôi khi thấy trăm vết thương rồi như đá ngây ngô.

Du Mục - Khánh Ly

Du Mục - Khánh Ly


Du Mục (Khánh Ly).wma -

Link Download

Du mục

Trịnh Công Sơn, <>1965



Đàn bò vào thành phố
Đêm buồn vắng buồn hơn
Đàn bò vào thành phố
Không còn ai hỏi thăm
Đàn bò tìm dòng sông
Nhưng dòng nước cạn khô
Đàn bò bỗng thấy buồn
Bỗng thấy buồn
Rồi một hôm đứng mơ mây ngàn

Một người vào thành phố
Đếm từng bước buồn tênh
Một người vào thành phố
Không còn ai người quen
Người tìm về đồng xanh
Nhưng đồng đã bỏ không
Rồi người bỗng thấy buồn
Bỗng thấy buồn
Người chợt nghe xót xa đất mình

Ôi quê hương đã lầm than
Sao còn còn chiến tranh
Mẹ già hết chờ mong
Đã ngủ yên
Mẹ già mãi ngủ yên
Buông lời ru cho muôn năm
Buông vòng nôi cho hư không
Cho hư không
Buông bàn tay con đi hoang
Con đi hoang một đời
Con đi hoang phận này

Đàn bò vào thành phố
Reo buồn tiếng hạt chuông
Một người vào thành phố
Nghe hồn giá lạnh băng
Người tìm về đầu non
Nhưng rừng đã bỏ hoang
Rồi người bỗng hết buồn
Đã hết buồn
Người lặng nghe đá lên trong mình.

Đêm Bây giờ Đêm mai - Khánh Ly

Đêm Bây giờ Đêm mai - Khánh Ly



Đêm Bây Giờ Đêm Mai (Khánh Ly).wma -

Link Download

Đêm bây giờ đêm mai

Trịnh Công Sơn, <=1967


1. Ôi đêm dài và cơn bão rớt
Trên giải đất quê hương khô cằn
Ôi bom đạn cày trên những xác
Trên đồng lúa hôm nay bỏ hoang
Ôi da vàng Việt Nam vỡ nát
Xương thịt đó thiêng liêng vô cùng

Đêm bây giờ đêm quá hư vô
Ôi con người mang trái tim khô
Đêm bây giờ thắp sáng âu lo
Hai mươi năm buồn vui hững hờ

Đêm thôi dài
Cho mai này
Người Việt hái lúa ngoài đồng chín
Đêm no lành
Đêm thanh bình
Người Việt thấy tương lai rất gần

Đêm vui mừng
Đêm tưng bừng
Người Việt hát cuối làng đầu phố
Đêm xa lạ
Đêm chói loà
Người Việt sống như chưa bao giờ

2. Ôi đêm dài hoả châu đốt sáng
Cho giòng máu trong con phai màu
Ôi đêm dài Việt Nam buốt cóng
Xin cầm lấy con tim của nhau
Ôi da vàng Việt Nam cháy nóng
Đêm mở mắt nghe đêm kêu gào

Đêm bây giờ dã thú lang thang
Đêm bây giờ ma quái đi hoang
Đêm hãi hùng đêm tối mênh mông
Hai mươi năm là đêm không cùng

3. Đêm mai này trời im tiếng súng
Cho mẹ hát ca dao trên đồng
Đêm mai này hoả châu hết sáng
Cho mẹ thấy tương lai đàn con
Đêm huy hoàng trời mưa trút xuống
Ôi từ đó nghe như thiên đàng

Đêm mai này phố xá thênh thang
Quê hương đầy bóng dáng anh em
Đêm yên lành trong mắt trong tim
Khóc bên nhau bằng đêm vui mừng.

Phôi Pha - Khánh Ly

Phôi Pha - Khánh Ly



Phoi pha - Khánh Ly

Link Download

Phôi pha

Trịnh Công Sơn, 1960


Ôm lòng đêm
Nhìn vầng trăng mới về
Nhớ chân giang hồ
Ôi phù du
Từng tuổi xuân đã già
Một ngày kia đến bờ
Đời người như gió qua

Không còn ai
Đường về ôi quá dài
Những đêm xa người
Chén rượu cay
Một đời tôi uống hoài
Trả lại từng tin vui
Cho nhân gian chờ đợi

Về ngồi trong những ngày
Nhìn từng hôm nắng ngời
Nhìn từng khi mưa bay
Có những ai xa đời quay về lại
Về lại nơi cuối trời
Làm mây trôi

Thôi về đi
Đường trần đâu có gì
Tóc xanh mấy mùa
Có nhiều khi
Từ vườn khuya bước về
Bàn chân ai rất nhẹ
Tựa hồn những năm xưa.

Tiến Thoái Lưỡng nan - Trịnh Công Sơn

Tiến Thoái Lưỡng nan - Trịnh Công Sơn

Tiên Thoái Lưỡng Nan (Trịnh Công Sơn).wma - Trinh Cong Son

Link Download


Trịnh Công Sơn, 1998?

Tiến thoái lưỡng nan
Đi về lận đận
Tình đôi ngập ngừng
Tiến thoái lưỡng nan
Mây bay khắp xứ
Chân mờ cõi xa
Vàng phai nhè nhẹ
Chiều hôm cửa nhà

Tiến thoái lưỡng nan
Đi về lận đận
Ngày xưa lận đận
Tiến thoái lưỡng nan
Mây bay khắp xứ
Chân mờ cõi xa
Vàng phai nhè nhẹ
Chiều hôm cửa nhà

Tiến thoái lưỡng nan
Đi về lận đận
Ngày xưa lận đận
Không biết về đâu
Về đâu cuối ngõ
Về đâu cuối trời
Xa xăm tôi ngồi
Tôi tìm giấc mơ
Xa xăm tôi ngồi
Tôi tìm lại tôi ...

Tiến thoái lưỡng nan
Đi về lận đận
Ngày nay lận đận
Là ... giọt hư không.

Lại buồn ngủ


Hình như mình bị ngủ hóa, hay là em bé hóa. Cứ ngủ suốt.

Mắt mở hông lên, nhưng mà thế này lại vui. Có gì đó xấu xa bất ngờ đáng quên xảy đến thì mình sẽ ngủ ngay hông on dơ gì hết.

Nhưng mà còn việc để làm, nên sẽ làm.

Mình trờ thành con người có trách nhiệm òi kìa. Mưng húm.

Tí nữa đi ngủ. Tối thức khuya type bài cho con bạn, chấm bài B-Day, viết fic S-A.

Yêu tất cả "ten ten ten tèn"

Hình ảnh trắng đen

Cố gắng chỉnh sửa tới mức hông thể nhận dạng ~