Showing posts with label DBSK. Show all posts
Showing posts with label DBSK. Show all posts

Sunday, January 9, 2011

[09-01-11] ABCXYZ

Ngồi đây khóc cho những ký ức đã tàn.


Hôm qua hôm kia gì đó, vì ám ảnh, mình đã mơ thấy những giấc mơ đầy mất mát và đau thương mà mình không ám gõ ra cho kỹ càng.

Và có những gì đó quen thuộc của quá khứ, vô tình thấy lại, làm dậy lên những gì xinh đẹp nhất. Xinh đẹp đến đau đớn. Vì biết chắc là chẳng còn trở về được nữa.

Có một vài thứ, chúng ta không thể gọi là "của chúng ta" được nữa rồi. Thật đáng buồn.

Bây giờ tôi đã không còn xứng đáng để làm người lãnh đạo nữa. Nên rúc vào hố sâu tăm tối như trước khi được cứu vớt.

Đáng lẽ tôi không bao giờ nên sống như thế này.

Đáng lẽ ra, tôi đã có thể rất an toàn, dù không vui vẻ.

Sẽ không khóc lóc ~ Thật tuyệt.

A

Quên đi.

----

Bàn chuyện thiên hạ nào. JYJ & DBSK new version talk ~



1.HoMin singing: I'll erase you from my heart babe ♪♫
JYJ: *tears in eyes* *sobbing*

2.
Homin: *be cool and tough as god*
JYJ: *be sad yet perfect as god*

3.
Interviewer: How do you feel ?
Homin: Thank you Manman - nii chan ~
JYJ: *being bitchy* *sobbing* Why hyung ? I thought we had the same enemy ?

4.
Me: Yah, hoặc là ba bạn JYJ ra khỏi SM lâu quá quên mất hồi xưa ba bạn ý cũng cảm ơn bạn giám đốc ì xèo, hoặc là ba bạn ý đang tỏ ra mình nhõng nhẽo, hoặc là bạn dịch giả dịch sai.

Hỡi ôi làm trong ngành giải trí thì sẽ bị người đứng sau thao túng. Bạn giám đốc bảo ngồi thì không có dc đứng. Giời ạ.

*Mình tin chắc hoặc là đang đóng kịch để khi quay lại cho nó hoàng tráng, hoặc là bạn translator đọc nhầm*


-----

*ngáp*

Lười quá mạng rồi bây ơi. Có ngày ta tan ra thành nước mất.

Vô dụng thiệt tình mờ.

Saturday, September 18, 2010

[18-09-10]

Đã quyết định làm thì phải làm cho được.

Không thì đừng có bắt đầu làm.

Yep.

-----

TOKIO, K8, V6 ~~

-----

Hôm qua xem cái Thanksgiving in Dome của JYJ. Cảm thấy thực sự đau lòng.

Và cuối cùng cũng đã hiểu là dù có muốn đi nữa, thì việc quên đi DBSK là chuyện không thể. Vì vẫn còn là một fan, dù nửa mùa đi nữa. Vì tim vẫn còn đập nhanh khi nghe giọng của những con người đó.

Vì khi anh ấy cất tiếng hát, mình vẫn cảm thấy hạnh phúc.

Vì khi họ cười vói nhau, mình vẫn cảm thấy hạnh phúc.

Và khi nghe lại những bài hát mà 5 người họ hát với nhau, mình cảm thấy cay đ8áng và đau khổ.

Yeah.

-----

Fangirl một lúc ba bốn nhóm thế này thật là =))

-----

Ara xD

-----

Tsk ~ I will kick your sadness away ~

Sunday, April 4, 2010

[04-04-10]

DBSK

Chỉ còn biết nói bây nhiêu đó thôi. Ờ.

Wednesday, November 18, 2009

Đánh và bỏ về - Ver 1

Viết lung tung 3 - Viết nhảm và viết linh tinh.

----

Post này là viết những thứ lóe ra, hay ấp ủ trong vài ngày nay. Viết sợ nó bay mất.

edit : Nó sẽ là phần đầu của series "Đánh và bỏ về"

----

YunJae
My POV

----



----

YunJae



Yun bước vào phòng, xoay người lại đóng cửa. Jaejoong bước đến gần người yêu dấu và ôm chặt lấy Yun. Jae luôn muốn được ôm lấy thân hình ấy. Jae yêu con người naỳ bằng cả trái tim. Yun rất ấm. Jae áp tai vào lưng Yun, nhắm mắt, muốn lấy hết hơi ấm từ Yun. Chiếc áo sơ mi sọc màu xanh, có mùi mồ hôi và mùi nước hoa.

Jae trượt dần và khuỵu xuống, ôm lấy chân Yun. Yun nhìn Jae bằng ánh mắt đầy trìu mến. Gương mặt nở nụ cười. Giống như bao nụ cười giả tạo khác. Yun cảm thấy ấm áp lạ lùng khi Jae ôm mình. Ấm một phần, ấm bên ngoài, nhưng rất ấm áp. Yun thoáng nghĩ có nên tan chảy ra trong hạnh phúc hay không ?

Jae vẫn giữ lấy chân Yun, từ từ ngẩng đầu lên. Jae nhìn Yun bằng đôi mắt long lanh. Gương mặt trắng trẻo xinh đẹp như một thiên thần. Mái tóc đen ôm lấy khuôn mặt, vẫn còn hơi ẩm. Đôi môi đỏ hồng hé ra, như muốn nói, như chờ đợi. Yun không thể nào ngừng rung động trước con người hoàn mỹ đang ôm chặt lấy mình. Yun biết là đã sập vào cái bẫy mà Jae đặt sẵn, và sẽ khó lòng mà thoát ra. Dẫu thế, cái bẫy ấy vẫn trông rất ngọt ngào.

Jae không đứng lên. Yun không cúi xuống. Họ mãi suy nghĩ về nhau. Hai con người tìm kiếm hơi ấm từ nhau để sống qua ngày tháng. Hai con tim luôn rung động và không thể nào dừng rung động trước nhau.

Căn phòng lạnh.

Đêm cũng lạnh. Ánh trăng vàng chếch cao cao bên cửa sổ trơ ra xinh đẹp.

Một lát sau, Jae buông tay, ngồi nghiêng xuống sàn, cúi đầu xuống. Jae đang mặc chiếc áo len màu trời. Cổ áo trễ lộ làn da mịn màng. JAe thực sự rất xinh đẹp. Và Yun chợt thấy tự hào. Ồ, ta đã có một thiên thần thật đẹp.

Gió lay rèm cửa.

Jae vẫn ngồi yên. Yun không động đậy. Yun chỉ muốn ôm lấy hình hài nhỏ bé ấy trong tay, và sẽ không bao giờ buông ra. Không bao giờ.

Jae vẫn ngồi yên.

Jae làm tim Yun không phút nào bình an, không giây nào yên tĩnh. Có những đợt sóng cuộn trào. Có những mảnh vỡ đang rơi.

Jae vẫn ngồi yên. Yun cúi xuống. Nâng lấy gương mặt thiên thần kia. Họ nhìn nhau, lặng lẽ. Mắt Jae buồn như một bản tình ca. Còn Yun, không thể nào ngăn bản thân cảm thấy đau đớn. Yun hôn lên môi Jae. Cảm nhận được đôi môi khô vì lạnh. Một nụ hôn nhạt. Và hơi ấm đọng lại không lâu.

Yun lại đứng lên. Jae nghiêng đầu, chống tay xuống sàn. Cánh tay trắng màu của sữa. Yun chỉ muốn có Jae, hoặc là không ai được có cả.

Nhưng Yun không phải là người ích kỉ như thế.

Jae cũng không phải người quỵ lụy trong tình yêu.

Dù cho họ rất muốn. Thật đáng buồn.

Yun tháo cà vạt, thả xuống đất. Rồi gỡ hai cúc áo đầu. Yun gỡ cả dây nịt của mình ra. Rồi quỳ trên một chận, Yun lại hôn Jae.

Lần này hôn sâu lắm. Jae ngọt ngào. Và Yun cũng rất ngọt ngào.

Rồi Yun hôn dần xuống cổ. Làn da mỏng manh, lạnh, đẹp. Yun hôn nhẹ nhẹ, không để lại chút dấu vết nào. Yun kéo cho cổ áo Jae trễ thêm nữa, lộ cả bờ vai trắng mịn. Yun dụi mũi vào làn da ấy, nghe hương gì như hương hoa đêm.

Yun cắn Jae. Cắn mạnh. Và Jae nhíu mày lại. Yun cắn qua lớp áo, có day mãi cũng chẳng chút máu nào, nhưng đau lắm. Jae không quan tâm cho lắm. Và đau thì đau, nhưng vẫn ấm áp vậy.

Jae để mặc cho Yun làm mọi thứ. Vì chỉ có Yun mới có thể làm vỡ đi lớp thạch cao của bức tượng thiên thần. Dù cho, vỡ ra, rồi sẽ liền lại. Vì là thiên thần.

Jae vẫn im lặng. Căn phòng vẫn im lặng. Dù trong hai tâm hồn thì đang gào thét điên cuồng. Gào thét cho sóng tình cuộn trào trong hộp kính.

Yun đánh Jae, để lại những vệt đỏ trên làn da, và những vết hằn khác giấu său lớp áo. Jae vẫn không quan tâm lắm. Jae quay mặt đi. Yun cứ đánh tiếp. Và Jae mặc kệ.

Chấp nhận đau đớn một cách tự nguyện. Dù cho chân mày nhíu lại và nước mắt chực trào ra. Jae thực không hiểu vì sao lại thế, Jae chỉ ngồi yên. Có tiếng động của dây vun vút. Jae vẫn ngồi yên.

Đau đớn, nhưng lại bình an đến lạ.

Máu rướm ra. Hới rát. Jae dùng tay che lấy khuôn mặt. Nhưng để lại phần còn lại của cơ thể cho Yun. Tim Jae như nhảy lên mỗi lên Yun đánh xuống. Và nó vẫn cứ nhảy lên mãi. Mãi.

Yun nắm chạy dây nịt của mình. Lòng bàn tay đỏ ửng. Tim cũng đỏ, nhưng rỉ máu, hơi nhiều. Yun không thể dừng bản thân lại, và cũng chẳng muốn dừng lại. Nhìn những dấu tích màu máu trên cơ thể Jae mà mỉm cười.

Và Jae yêu nụ cười đó.

Trăng vẫn trở ra, vàng và chếch. Tiếng động từ căn phòng ấy cũng lạnh lắm.

Đến một lúc nào đó mà Jae nằm dài trên sàn, thở dốc và nước mắt giàn giụa. Yun cài lại cúc áo, thở mạnh hơn. Mày nhíu lại.

Yun nâng Jae lên giường.

Jae bị đau.

Yun chạm vào vết thương còn rất mới.


Rồi Yun đi về.


----

Và mớ trên là thành quả tự sướng của coupe Q-H. Ố dè ~


----

Update later...