Tuesday, September 8, 2009

Cảm sốt

Mùa cúm H1N1 mà lại bị cảm. Chưa biết có sao không. Nhưng triệu chứng là cảm sốt thông thường. Mà nói thật ra thì cảm cúm nào cũng như nhau. =______= . H1N1 chỉ gây chết người nếu biến chứng.

Mắt thấy nóng. Ngón tay thấy nóng. Trán ấm nóng. Cổ ấm nóng. Không đau họng nhưng có ho. Nghẹt mũi và sổ mũi. Đặc biệt rất đừ.

Thời gian biểu hàng ngày :

- Sáng 6h dậy.
- 6h30 đi học
- 11h30 ăn trưa.
- 12h ngủ trưa
- 1h dậy.
- 1h30 học.
- 3h ra chơi
- 3h30 học bồi dưỡng ~ 5h

Còn thứ ba và thứ năm có mục này :

- 5h15 ôm cái cặp từ 5~10 kg chạy qua nhà thầy dạy thêm.
- 5h20 tới nhà thầy dạy thêm. Học thêm ~ 7h
- 7h5 đi bộ về
- 7h15 về tới nhà

- 7h15~7h30 ăn tối.
- 7h30~8h tắm rửa thư giãn
- 8h~10h học bài
- 10h~10h30 online , dọn spam, check box, PR, blah blah...

Mình sống dc tới tháng 11 không cũng là một vấn đề. Chả hiểu làm thế quái nào mà bạn mình nó học gấp 2 3 lần mình cho nổi ' '.

Lại sốt.

Thở nóng.

Saturday, September 5, 2009

Thay đổi

Một hôm nhận ra mình đã thay đổi, và vẫn đang thay đổi với tốc độ chóng mặt.Và thật là đáng tiếc, mớ thay đổi đó có chiều hướng không được tốt.

Đã biết nổi giận với nhưng thứ không vừa ý mình.

Đã biết ăn nói thô lỗ ra ngoài miệng.

Đã giảm tần số chửi thầm trong bụng và chửi thẳng ra ngoài.

Đã trở nên ích kỷ, cộc cằn và kiêu ngạo.

Đã đánh mất một phần to tướng của bản thân.



Sẽ cố gắng để sống thật với bản thân hơn một chút.

Sẽ cố gắng lấy lại những gì tốt đẹp.

Sẽ vứt đi những thứ không còn cần thiết.

Sẽ tìm mọi cách giữ lại các mối quan hệ cần thiết. Vì những mối quan hệ đó đang trở nên lỏng lẻo. Và nếu một ngày nó bị đứt mất thì sẽ tiếc hùi hụi. Sẽ buồn bã. Sẽ cô đơn và sẽ lại thay đổi.


Đang trên đường trở thành loại người mình căm ghét nhất. Đang thay đổi.



"Bình tĩnh lại. Tiếp tục tiến lên. Phía trước có gì cũng không được ngừng lại."

Wednesday, September 2, 2009

Another New Hair Style

Có cảm tưởng là dù nó bớt ý nghĩ cho với lần đi ra tiệm cắt tóc đầu tiên, nhưng nó thay đổi lắm thứ hơn. Nên giờ sẽ liệt kê sự thay đổi :

Một là, mình đã vui vẻ chấp nhận khi mẹ bảo đi cắt tóc. Mình không còn khăng khăng để tóc dài thật dài nữa. Thế cũng có nghĩa là đánh mất cái mong muốn khi còn bé là được để tóc dài đến chân.

Hai là, lần này tóc mình trở nên ngắn hơn khá nhiều. Và trông mình đã đỡ già cỗi hơn. Cảm giác đau lòng khi thấy tóc rơi xuống sàn, và cảm giác vui vẻ khi không ai bảo mình giống ma khi xõa tóc, cái nào mạnh hơn nhỉ ?

Ba là, kiểu tóc mới nhưng nó lại khơi ra con người cũ kĩ bị băng chặt nhét hộp của mình ra. Và thật không may trong đó có cái gọi là "Ta nên tự ghét bản thân ta".

Bốn là, cảm thấy hạnh phúc với những thứ mà mình chưa bao giờ để ý.

Năm là, đầu mình nhẹ nhàng hơn nhiều, có thể hất tóc và để gió thổi tóc bay dc rồi.

Sáu là, đã từng có cảm giác "Mình sắp trở thành thứ loài mình căm ghét". Nhưng mà bây giờ thì chấp nhận rằng dù đầu tóc có thế nào thì vẫn còn có gì đó không đổi được. Mình không thể là ai khác.

Bảy là, dự đoán sẽ mất đi một vài tình bạn. Và dù biết thế vẫn không cố gắng níu giữ.




*lúc lắc*

02-09-09 New Hair Style.