Friday, March 13, 2009

Christmas

[Christmas]


Trắng
Trắng xóa
Trắng loá

Cố gắng mở to mắt
Nhưng vô dụng
Không thể nào nhìn thấy gì ngoài một màu trắng đến vô cùng

Ta đang ở đâu ?
Trong một cơn mơ
Trong một cơn ác mộng?


Màu trắng kì lạ
Nó làm ta bất an
Tại sao ?
Không tì vết
Không động đậy
Không gì cả
Sợ hãi
Ta đang sợ hãi
Sợ cái sự trống rỗng vô hồn này
Run rẩy
Lạnh
Tâm hồn ta giá lạnh
Đóng băng

Trắng lạnh
Trắng buốt
Trắng đau


Ta nhìn
Mở mắt thật to
Nhìn mà chẳng biết tại sao
Thật khó chịu
Ta không thể bắt mi mắt mình khép lại
Ta sợ cứng người
Nhưng vẫn nhìn
Mỏi mắt
Vẫn nhìn

Ta sợ
Ta sợ
Ta sợ lắm


Màu trắng
Quét mọi suy nghĩ ra khỏi ta
Rỗng không
Mất hồn

Dung hoà
Dường như ta cũng đang mang một màu trắng
Trắng đau
Đau
Đau lắm
Ơ…
Ép chặt
Ta ngạt
Nơi này không có gì cả
Ngoài màu trắng
Mà không khí thì không trắng

Vật vã
Nhưng ta không thể làm gì
Vẫn chăm chăm nhìn vào khỏang không
Gần lắm
Nhưng xa lắm

Ta muốn thoát khỏi nơi này.

-------

Đêm Giáng sinh
Một đêm lạnh
Tuyết rơi nhè nhẹ

Một cô bé nhỏ ngồi bên cửa sổ . Bé ngắm tuyết rơi.
Tuyết trắng
Bé đã ngồi cả buổi bên cây thông Giáng sinh cùng với gia đình.
Bé cũng đã thưởng thức xong món ngỗng tây và ăn rất nhiều bánh kem
Bé đương nhiên cũng treo một chiếc vớ như bao đứa trẻ khác , chờ quà của ông già Nô-en.
Và bé phải đi ngủ bây giờ.
Đó là thông lệ.
Nhưng bé luôn không thể ngủ được.
Đêm Giáng sinh đối với bé là một đêm trắng.

Trắng theo đúng nghĩa đen của nó.

Bé nhắm mắt lại mà sao xung quanh lại toàn màu trắng.

***
-------

Đêm Giáng sinh
Đêm Chúa sinh ra đời
Đêm mà con người đã nhìn thấy một vị thánh
Đêm kì tích

Những sinh vật được biết đến như những thứ cao qúy , trong sạch , thuần khiết nhất
Những sinh vật cao hơn con người
Những sinh vật khốn khổ
Họ tồn tại
Con người không bao giờ được nhìn thấy họ.
Thánh thần luôn trốn ở đâu đó sau những đám mây trắng đục , sau những tia nắng chói lóa của mặt trời , trong nơi tăm tối nhất trong tâm hồn mỗi con người.
Họ không có quyền được nhìn thấy
Không ai biết họ đang làm gì , đang ở đâu , đang như thế nào
Người ta chỉ biết tôn thờ họ .
Những thiên thần quanh quẩn bên cạnh con người.
Họ thì khác gì những hồn ma u uất
Họ cũng đã từng là con người , rồi họ chết đi và họ như thế này.
Trở thành những thiên thần cao quý mà con người không thể nào nhìn thấy…
Trở thành thiên thần là một niềm vui sướng ư?
Vui sướng tột đỉnh vì được hầu cận Thiên Chúa
Nhưng đau khổ còn cao hơn vì thiên thần chỉ tồn tại trong mắt Chúa mà thôi.

Làm sao biết được thiên thần có thể nhìn thấy nhau?

Họ tôn thờ Chúa tối cao.
Tôn thờ mãi mãi
Tôn thờ cho đến khi họ chẳng biết vì sao họ lại tôn thờ.

Thiên thần hiếm khi nghỉ ngơi.
Vì nơi mà họ nghỉ ngơi là góc sâu trong trái tim con người.
Nơi mà con người không bao giờ tới.
Nơi đó chứa đựng mọi thứ.
Người quăng kí ức vào nơi ấy và không bao giờ đi đến đó.
Chỉ có thiên thần sống chung với chúng.
Họ đọc hiểu tất cả.
Và họ làm cho những kí ức đó trở nên giống họ.


Vô ảnh
Vô thanh
Vô cảm

Trong cái góc của sự lãng quên
Có thiên thần
Và màu trắng
Trắng như tâm hồn của chính các thiên thần.

Đau đớn
Quằn quại
Lạnh lẽo
Cô đơn
Sợ hãi
Với lớp vỏ bọc bình yên
Trắng tinh

------

Không ai có thể nhìn thấy các thiên thần.
Vì vậy chuyện Chúa giáng trần là kì tích.
Và đừng tin rằng vào đêm đó con người đã hát vang khúc hát cùng các thiên thần.
Vì nếu thiên thần có hát cũng chẳng ai nghe được.
Nhưng quả thật ngày hôm đấy có rất nhiều thiên thần bao quanh Chúa
Họ mừng thay cho Chúa.
Vì Người được sinh ra đời.
Và họ đau khổ cho chính mình.

Đêm Giáng sinh
Thiên thần phủ khắp
Họ bay với đôi cánh của mình
Họ vô cùng xinh đẹp
Nhưng không ai thấy họ
Trong số đó có cả Ông già Nô-en
Vì ông là một vị Thánh
Và đừng mơ đến việc ông sẽ cho trẻ em quà.
Vì dù có muốn ông cũng không làm được.

Đêm Giáng sinh
Quá nhiều thiên thần
Quá nhiều những sinh linh đau khổ

Đêm Giáng sinh
Là đêm xảy ra kì tích
Là đêm duy nhất
Sẽ có ai đó cảm nhận được thiên thần.
Trong cái thế giới trắng xóa của họ.

Ai đó đã nói trẻ con là những thiên thần nhỏ


Ác mộng cũng là mơ
Và những đứa trẻ sẽ mơ đến nơi nào đó sâu thẳm bên trong
Nơi mà khi lớn lên chúng sẽ không biết tới.
Nơi mà chúng sẽ cảm nhận được điều gì đó
Thuần khiết
Đáng sợ
Tâm hồn trong trắng của trẻ thơ.
Chúng chưa có nhiều thứ để vứt bỏ

-------
Đêm Thánh vô cùng…

Thiên thần hát vang bài ca trong đêm Thánh
Nhưng chẳng ai nghe được.
Đó là những khúc hát thanh khiết nhất
Mà chỉ có thiên thần được nghe
Hát cho chính mình nghe
Thật khó chịu.
Khó chịu
Bức bối

Thiên thần đi lang thang trong đêm Thánh…
Đau trong đêm Thánh


Đã qua rất lâu kể từ khi có thánh thần trên đời
Và thánh thần đã phải chịu đựng suốt thời gian đó
Dài đằng đẵng

-------

No comments:

Post a Comment