Saturday, February 20, 2010

[20-02-10] Lan man



-Yusha-

Ðêm nay hòa bình tôi muốn nghe
Lời nói âm u trên đường về của mẹ
Ðiệu hát hoang vu trên phố sáng của anh
Giọng cười em thơ âm thầm từ thềm vắng
Chị hát nghẹn ngào bên nôi ấm của con

Ðêm nay hòa bình tôi muốn đi
Tìm thấy em thơ trong nụ cười của chị
Tìm thấy mẹ xưa trên môi nín của cha
Tìm gặp tên anh trong tình người vợ góa
Tìm thấy bạn bè trong nỗi nhớ của ta

-Sao mắt mẹ chưa vui - Trịnh Công Sơn -



-----

Phát hiện mình tỉnh táo minh mẫn nhất là vào khỏang 11 h đêm. Giờ thiêng ~

Mai đi chùa với gia đình, hôm nay phải học bài. Nhưng lười không chịu được. Như là có cái gì đó ăn sâu vào tâm khảm rằng "Rồi mọi chuyện cũng sẽ ổn thôi" hay "Mình sẽ làm được mà". Rồi thì lười biếng ra. Đó là cái hại của việc tự kỷ ám thị bản thân.

Mình luôn tự nhủ rằng "Rồi mọi thứ sẽ tốt đẹp."

----

Đọc "Có một kẻ ngốc tên Kim Jaejoong" - Bạn Sophie dịch.

Cảm thấy mình thật là thông minh sáng suốt và đáng thương hại làm sao.

Vì một người ngốc đau khổ như thế chí ít cũng có được niềm vui nào đó ~

----

Tôi cảm nhận được đôi môi đỏ hồng mềm mại của em. Em ngấu nghiến lấy đôi môi khô nứt thảm hại của tôi. Chỉ hôn, hoàn toàn không động lưỡi. Chỉ là môi chạm môi. Ấm cũng không phải là ấm. Chỉ là có chút rộn rạo, tim đập trật nhịp một tí thôi. Tôi thấy đau đau. Ấy dào, nứt đến chảy máu kia đấy. Âu cũng là chuyện thường. Nhưng sao em hôn lâu thế, em yêu ?

Tay em ôm lấy tôi. Làn da trắng trẻo mềm mại tôi luôn ao ước. Thật chỉ muốn cắn một cái. Nhưng mà người luôn cắn người khác là em. Không phải tôi. Duờng như đã là mặc định, khó đổi dời. Em cứ như thế, làm mọi chuyện mà em thích. Tôi nhìn theo và mỉm cười.

Thi thoảng tôi nghĩ "Chậc, mình không nên chiều em như thế. Phải yêu thương bản thân một tí chứ". Nhưng khi thấy nụ cười ngời sáng và đôi mắt long lanh của em thì cái mớ suy nghĩ hỗn tạp mất thời gian đó bay đi như khói gặp gió. Tan vào không khí. Không hiện hữu.

Tôi yêu em.

-----

Làm bài tiếp =________=

-----

Đã release Ichou - Kamiji Yusuke ~ Đây, ai rảnh xem thử nào ~

No comments:

Post a Comment