Friday, January 8, 2010

Linh tinh vào một ngày mát mát



Người mẫu Rito


Cảm giác này thật lâu rồi mới có. Nóng ấm và khó thở. Như khi tôi lạc mất em lần đầu tiên. Như khi tôi đánh mất anh. Nhưng khi tôi yêu bạn. Cảm giác như muốn được gặp tất cả mọi người và ôm chầm lấy. Muốn có được hơi ấm. Muốn được bảo bọc và che chở.

Ờ, và tôi vẫn đang ngồi đây, gõ nhảm, cười.

Thử viết một chút nào, cho hôm nay.

-----

Em, cúi xuống, nhìn tôi.

Tôi nheo mắt, ánh đèn hắt ra từ bếp. Em được thứ ánh sáng ấy viền một đường màu trắng đẹp đẽ hoàn hảo. Em trông rất quen. Em trông rất quen. Tôi như thuộc những đường nét ấy, khắc chúng sâu vào tim, nhớ mãi.

Em lại cúi thấp hơn, tóc tràn qua bờ vai, cọ vào mặt tôi. Em mặt một chiếc áo khoác lớn. Em thở chậm. Hơi thở của em lạnh lạ lùng.

Em quỳ một chân bên giường và hôn tôi. Tôi chẳng có đủ thời gian sửa tư thế. Em ấn tôi xuống giường, nuốt lấy tôi. Em luôn như thế, không bao giờ quan tâm đến suy nghĩ của tôi. Tôi không thấy thoải mái lắm, nhưng buộc phải tiếp tục nụ hôn đó. Lưỡi em đi sâu vào vòm miệng tôi và cứ di chuyển trong đấy. Tôi rên vào môi em. Vị nhàn nhạt không rõ ràng. Cảm giác nóng bỏng. Tôi vòng tay ra sau gáy em, kéo em lại gần tôi.

Em bắt đầu nhay nhay môi dưới của tôi. Em luôn rất thích làm trò này. Vì sau đó thể nào môi tôi cũng sưng đỏ lên. Thi thoảng em cắn mạnh hơn, làm tôi đau. Nhưng sau đó lại di chuyển làn môi ướt ấy lấp mất tiếng la của tôi. Hôm nay em sao vậy ? Em không cần tôi van xin trước khi chiều theo ý muốn của tôi sao ?

Em rời khỏi môi tôi, đột ngột. Tôi vẫn còn muốn đôi môi ướt mềm của em. Em hôn xuống cằm tôi, lên cổ và rõ ràng là muốn tạo vài ba dấu hôn. Rồi hôn xuống bả vai của tôi, và, đương nhiên, cắn mạnh. Tôi cắn môi và cố giữ im lặng được vài ba giây, rồi cũng không ngăn được mình la lên nho nhỏ.

"Đau..a...Thôi mà..."

Em chỉ buông ra khi tôi sắp phát khóc lên. Nước bọt chảy xuống cánh tay tôi. Gần gần chỗ ấy vẫn còn vài vết bầm mà em để lại. Em thích cắn tôi. Tôi chẳng hiểu tại vì sao. Rồi em đứng thẳng lên, nhìn tôi.

Ánh đèn hắt từ bếp long lanh trong mắt em. Em đang làm gì thế kia ? Quyến rũ tôi à ?

Em nhếch mép cười. Hất tóc ra sau. Nhìn tôi khinh bỉ. Váy ngủ của tôi xộc xệch không cần thiết vì em khi nãy.

Rồi em bỏ ra ngoài, đóng cửa. Ánh đèn dần khép lại. Tôi nghe tiếng bước chân, tiếng chìa khóa. Tiếng mở và đóng ngay cửa lại.

Em lại đi rồi.

Lại nữa rồi.

Tôi úp mặt vào gối và thở dài. Vai vẫn còn đau đau.

-----

Ô, Xem xong hết Aoi Hana rồi. Hy vọng chiều nay tìm dc ý viết review cho đàng hoàng. Bài OP hay quá, nhẹ nhàng làm sao.

----- Ôi lung tung quá.

No comments:

Post a Comment